Cố Minh Tuyết thấy đại sư huynh mặt càng đỏ, cuối cùng không nhịn được, cười lớn. Cười đến hăng say, nàng còn nhịn không được vỗ hai cái vào ngực Lâm Tầm.
“Tiểu sư muội, đại sư huynh chính là như vậy, lúc nào cũng mang bộ mặt ‘diện than’ thế này. Muội không biết đâu, dáng vẻ này của huynh ấy đã dọa chạy không biết bao nhiêu nữ tu trong Tu Tiên giới! Ha ha ha!”
“Khụ khụ!” Xa Tử Giang ho khan một tiếng. Cố Minh Tuyết đang cười sảng khoái bỗng im bặt khi thấy ánh mắt sâu kín của sư phụ, nhưng vì cố nhịn cười, mặt nàng đỏ bừng, trông khổ sở vô cùng.
“Tiểu Thanh Nhất, đây là nhị sư tỷ của con, Cố Minh Tuyết,” Xa Tử Giang giới thiệu.
Nghe sư phụ nhắc đến mình, Cố Minh Tuyết lập tức đứng thẳng, nghiêm chỉnh. “Chào tiểu sư muội! Tỷ là nhị sư tỷ của muội, Cố Minh Tuyết, Cố trong rực rỡ, Minh trong quang minh, Tuyết trong tuyết trắng. Vì tỷ sinh ra vào ngày tuyết rơi, phụ thân hy vọng tỷ cả đời tràn đầy ánh sáng và hy vọng, nên đặt tên là Minh Tuyết.”
Bộ dạng nghiêm trang ấy hoàn toàn khác với người vừa điên cuồng cười lớn khi nãy.
Cố Minh Tuyết vốn thập phần xinh đẹp, lại thêm đôi mắt phượng sáng lộng lẫy và nốt ruồi lệ dưới mắt trái càng tăng thêm vài phần mị lực. Người cũng như tên, đúng như miêu tả trong sách. Là một nữ phụ được ngàn vạn sủng ái, nàng có gương mặt mỹ diễm, trương dương. Về tính cách có kiêu ngạo ương ngạnh hay không, Thẩm Thanh Nhất tạm thời chưa rõ. Nhưng nhìn Cố Minh Tuyết lúc này, nàng thực sự không thể sinh lòng chán ghét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT