“Nói vậy chư vị cũng nhìn từ cốt linh của nha đầu này mà biết được tuổi của nàng.” 
Tề lão hiểu rằng, với tư chất như Thẩm Thanh Nhất, nếu được Linh Đạo Tông thu nhận, tất sẽ bị tra xét kỹ lưỡng. Nha đầu này vốn là ông nửa đường nhét vào, cho nên, chi bằng hiện tại nói rõ ngay từ đầu, tránh cho một số người suy đoán linh tinh hoặc châm ngòi không cần thiết. 
“Tề lão ca, chớ có úp úp mở mở! Một thiên chi kiêu tử tư chất xuất chúng như vậy, liên quan gì đến tuổi tác? Hay là Tề lão ca muốn nói với chúng ta về thiên cơ gì đó…” 
Lời này mang theo ý khiêu khích, Tề lão cũng chẳng thèm để ý tới. Rốt cuộc thì chó không sủa mới là chó cắn người, còn loại chỉ biết sủa thế này thì chung quy chỉ là súc sinh, chẳng lên được mặt bàn. 
“Nha đầu ấy à… Nói ra cũng là một đoạn duyên phận. Lúc trước, thời điểm ta gặp nàng…” 
Mọi người nghe Tề lão kể, không khỏi có chút vô ngữ, có kẻ chẳng mấy tin tưởng. Một mầm non xuất sắc như vậy, nói nhặt được là nhặt được sao? 
“Chư vị chớ không tin. Có đôi khi, vận may và cơ duyên, quả thực huyền diệu khó lường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play