Người áo trắng kia nhìn máu tươi bên mép hồ, dường như nhíu nhíu mày, ống tay áo khẽ vung, bên mép hồ liền sạch sẽ như nước rửa, không còn nhìn thấy nửa điểm vết máu.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung, từ hướng của hắn nhìn qua, ánh mắt vừa vặn có thể xuyên qua mặt kính chính giữa đại sảnh, nhìn thấy sao trời bên ngoài.
Ánh mắt hắn chăm chú vào ngôi sao lớn ở giữa, một lúc lâu khẽ vẫy tay, làm một động tác kéo xuống: "Ngươi ở trên đó đủ lâu rồi! Nên xuống dưới đổi người khác lên!"
Ánh mắt hắn lại lướt một vòng ở những nơi khác của sao trời, hơi nhíu mày.
Sao trời phía trên quá nhiều, hắn cũng không thể hoàn toàn phân rõ ngôi sao nào đại biểu cho người nào, bởi vậy hắn trước sau không biết ngôi sao đại biểu Tả Thiên Sư rốt cuộc là ngôi nào...
Người kia rốt cuộc trốn đi đâu rồi?
Cố Tích Cửu ngày thứ hai tỉnh lại trong phòng mình, nàng ngồi dậy lắc lắc đầu. Nàng cũng từng say vài lần, biết say rượu ngày hôm sau dễ bị đau đầu, nhưng lần này nàng say đến vậy mà khi tỉnh lại lại thấy đầu óc vô cùng thanh tỉnh, không hề có cảm giác đau đớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT