Nàng chẳng lẽ không có chút nào quyền tự chủ sao?
“Ta sẽ không muốn từ hôn với nàng đâu.” Đế Phất Y vỗ vỗ tay nàng: “Ta yêu một người không hề dễ dàng... Chiếc vòng này muốn giữ hay không giữ không phải do ta quyết định, trừ khi đến cả ông trời cũng cho rằng duyên phận giữa chúng ta đã tận, chiếc vòng này mới tự động biến mất.”
Hắn lại cười cười: “Bảo bối của ta, chúng ta vừa mới đính hôn thành công, bàn chuyện từ hôn liệu có ổn không đây?”
Cố Tích Cửu không để lời “duyên tận” của hắn vào lòng. Trên đời này, bất kể là duyên phận gì rồi cũng có ngày tận. Dù là phu thê ân ái đến mấy cũng không thắng nổi sự mài giũa của thời gian, tình cảm sâu đậm đến đâu cũng có ngày nhạt phai. Duyên khởi duyên diệt vốn dĩ đã có định kỳ. Phu thê bình thường còn có “thất niên chi ngứa”, ai có thể đảm bảo ai sẽ thực sự yêu ai trọn đời trọn kiếp?
Chỉ cần nắm giữ lấy khi duyên phận đến là đủ.
Nàng chỉ cần biết rằng khi hai người ở bên nhau là đều yêu thích lẫn nhau là đủ, những chuyện khác không cần suy nghĩ quá nhiều.
Cố Tích Cửu cũng đã quen với những cuộc hợp tan nên nàng nhìn mọi chuyện rất thông suốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT