Sắc mặt Long Tư Dạ càng trắng bệch! Hắn không thể phủ nhận! Chiếc quan tài mà Cố Tích Cửu vẽ ra đúng là cái khay nuôi cấy đặc biệt năm đó, hắn đã nằm bò trên đó không ngừng quan sát nàng một lần.
Cố Tích Cửu lại nói: "Khi đó chàng thường xuyên nằm trên khay nuôi cấy nói với ta rằng, ta hận vợ chồng Diệp thị! Bọn họ quá ích kỷ! Chàng và ta giống nhau đều là người nhân bản, nhưng bọn họ một chút cũng không xem chúng ta là người. Chàng còn đáng thương hơn ta, bọn họ chỉ xem chàng như kho nội tạng giống như máu cuống rốn, bất cứ lúc nào cũng có thể cung cấp cho con gái của họ, chàng đáng thương hơn ta..."
Long Tư Dạ thất hồn lạc phách mà rời đi, bước chân có chút lảo đảo.
Cố Tích Cửu khẽ rũ mi. Nàng biết chân tướng này là đả kích cực lớn đối với Long Tư Dạ, nhưng nếu nàng không nói ra, lương tâm sẽ bất an.
Long huấn luyện viên, thực xin lỗi!
Dù thế nào, là Tích Cửu thiếu ngươi...
Nàng chậm rãi đi về phía nhà ăn, trên vai bỗng nhiên đặt xuống một bàn tay: "Nàng làm đúng!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play