Nói đến đây, vành mắt nàng hơi ửng đỏ. Biểu hiện của nàng lúc đó tuy đáng được khen ngợi, nhưng khi đó nàng thật sự đang cố gắng giữ bình tĩnh, cố gắng làm cho mình kiêu ngạo, nuốt nước mắt vào trong dù có đánh gãy răng, bình tĩnh mà không để bất kỳ ai nhìn ra sự thất vọng và đau khổ của mình...
Cuối cùng vẫn là ủy khuất, chẳng qua ban đầu vẫn luôn cưỡng ép không cho mình ủy khuất mà thôi.
"Xin lỗi, ta..." Đế Phất Y nắm lấy tay nàng.
Cố Tích Cửu bỗng nhiên rút tay mình về, khóe môi nàng khẽ cong, muốn gợi lên một nụ cười không thèm để ý, nhưng không thành công, ngược lại vành mắt đỏ hoe.
Nàng cũng không nói gì nữa. Một số tổn thương không phải một câu xin lỗi nhẹ tênh là có thể che giấu...
Đế Phất Y thở dài: "Tích Cửu, ta cũng không nghĩ ngươi ngày ấy sẽ không lên được..."
"Ngươi không nghĩ tới?" Giọng Cố Tích Cửu hơi có chút sắc bén: "Nói dối! Ngươi sao có thể không nghĩ tới?! Ngươi biết rõ phẩm giai linh lực của ta, biết rõ Cương Quyết Thuật này linh lực lục giai rưỡi về sau mới có thể tu luyện..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play