Kết thúc một khúc, Hoa Vô Ngôn không nhịn được hỏi Long Tư Dạ: "Thì ra Long tông chủ cũng có nhã hứng về âm luật, sáo thổi không tồi a. Ca này của Cố cô nương nghe rất lạ, bổn tọa chưa từng nghe qua, mà Long tông chủ lại có thể đuổi kịp nhịp điệu của nàng nhanh như vậy.".
Long Tư Dạ thanh thoát cười một tiếng: "Quá khen.". Chẳng qua hắn vì cùng nàng đến từ cùng một thời đại, đối với những ca khúc nàng hát tương đối quen thuộc mà thôi.
Sau đó hắn lại liếc Đế Phất Y một cái. Hắn biết Đế Phất Y thổi sáo cũng cực kỳ tốt, cảm nhận âm nhạc cực mạnh, nếu nói về trình độ chân thật, trình độ âm nhạc của Đế Phất Y cao hơn hắn rất nhiều.
Thế nhưng, Đế Phất Y chính là người sinh trưởng ở thời đại này. Dù hắn có bản lĩnh lớn đến đâu, cũng chưa từng nghe qua những ca khúc gần gũi với thời hiện đại, cho nên lúc này hắn cũng chỉ có thể đứng đó nghe. Mặc cho Long Tư Dạ hắn ở đây thể hiện tài năng phương diện này.
Cố Tích Cửu hát xong một khúc, ba người bên trong phòng cùng nhau trầm trồ khen ngợi. Cáo xanh bên ngoài liều mạng yêu cầu nàng hát nữa.
Cố Tích Cửu khẽ cười: "Ngươi thắng một ván ta liền hát.".
Thế là, tiểu hồ ly liều mạng, nghiêm túc! Hai con còn lại để được nghe Cố Tích Cửu hát, sôi nổi nhường tiểu hồ ly, thế là tiểu hồ ly cuối cùng cũng thắng một ván.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play