Vì danh tiết của chính mình, Cố Tích Cửu cuối cùng vẫn tiếp nhận lời uy hiếp của hắn, không phải nửa tháng sao, nàng nhịn một chút là qua rồi.
Nàng đứng dưới một cây đại thụ đợi, vì có chút nhàm chán, nàng tùy tay bẻ một đoạn cành liễu trong tay bẻ chơi.
Gió nhẹ thoảng qua, Long Tư Dạ ở bên cạnh nàng cách đó không xa hiện thân.
Cố Tích Cửu hơi cứng đờ, vứt bỏ cành liễu trong tay.
Long Tư Dạ nhìn cành liễu bị nàng bẻ thành hình số 8 trên mặt đất, nhìn lại nàng, trong mắt hình như có ánh sáng nhạt xẹt qua.
Cố Tích Cửu lại trong lòng chùng xuống, mấy thói quen nhỏ của mình thật đúng là hại người! Những người khác có lẽ sẽ không chú ý, nhưng Long Tư Dạ quá quen thuộc nàng, hắn không chừng có thể từ những động tác nhỏ của nàng mà nhìn ra manh mối!
Nàng bất động thanh sắc, lại tùy tay bẻ một đoạn cành liễu, bẻ mấy vòng, lại nhếch môi cười: “Đồ chơi trẻ con, thật không rõ thứ này có gì hay ho, cố tình nàng ta còn chơi rất nghiện vậy.” Tùy tay vứt bỏ, vỗ vỗ tay, lười biếng dựa vào thân cây, lại lười biếng chào Long Tư Dạ một cái: “Long tông chủ, biệt lai vô dạng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT