Vân Thanh La nhẹ hít một hơi: “Ngươi có phải cảm thấy Tả Thiên Sư đại nhân cứu ngươi là vì người yêu ngươi sâu sắc không?”
Cố Tích Cửu cong môi cười cười, không tỏ ý kiến: “Ồ?”
Vân Thanh La cảm thấy hôm nay Cố Tích Cửu thật sự cao thâm khó lường, mỗi câu nàng nói đều khiến nàng bực bội, nhưng lại bị nghẹn không nhẹ. Thậm chí còn có cảm giác như chủ đề không thể tiếp tục.
Nàng có thể cảm nhận được đối phương bắt đầu tỏ vẻ không kiên nhẫn với mình, lười nói một câu.
Nhưng sau khi nàng khiêu khích đối phương vài câu, đối phương dường như có chút hứng thú với nàng, cũng sẽ nhìn nàng nhiều lần hơn, thậm chí hiện tại còn bày ra bộ dạng lắng nghe.
Vân Thanh La khó khăn lắm mới có được cơ hội nói chuyện riêng với Cố Tích Cửu, tự nhiên không muốn bỏ qua, nên nàng khẽ cười nói: “Tả Thiên Sư đại nhân thật ra vẫn luôn thương tiếc kẻ yếu, đối với nữ hài tử bị thương cũng đặc biệt quan tâm, nhớ ngày đó ta bị người bắt đi, bị thương, Tả Thiên Sư đã tìm thấy và cứu ta ra, để cứu ta, người đã hao phí rất nhiều linh lực, thấy ta vô cùng đau đớn, còn tặng ta rất nhiều thứ để dỗ dành ta…”
Lần này, Cố Tích Cửu dường như hứng thú hơn với nội dung câu chuyện của nàng, lưỡi câu của nàng có cá cắn câu mà nàng dường như không thấy, còn dịch cần câu sang một bên, sau đó nửa xoay người để tiện nghe Vân Thanh La nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT