Cánh cửa mở ra, ‘Cố Tích Cửu’ hiện thân, một thân váy áo sa ánh trăng, một mái tóc đen như thác nước. Giữa mái tóc cài một cành sơn hoa mai màu tím non, mấy đóa hoa nhỏ màu tím nhạt doanh doanh nở rộ giữa tóc nàng.
Một đôi mắt thu thủy, giữa trán điểm một chấm chu sa đỏ, khóe miệng nhỏ hồng nhạt khẽ cong, cười như không cười, tựa lạnh mà chẳng lạnh.
Cố Tích Cửu vẫn là lần đầu tiên đứng ở góc độ người ngoài mà đánh giá ‘chính mình’, nàng biết mình rất đẹp, nhưng không ngờ nhìn tổng thể lại đẹp đến vậy!
Điều này khác với soi gương. Trong gương, bản thân có lẽ còn hơi biến dạng do góc độ phản xạ của mặt gương, nhưng hiện tại nàng nhìn thấy chính mình là chân thật…
Đẹp! Thật đẹp!
Vân Thanh La đẹp là vẻ đẹp phiêu phiêu như tiên Thánh Nữ. Còn vẻ đẹp của Cố Tích Cửu là vẻ đẹp nhẹ nhàng, lãnh đạm, khiến người ta không thể cụ thể nói ra đặc tính của nàng, nhưng lại vô cùng đánh sâu vào thị giác, khiến người vừa thấy liền không thể quên.
Đặc biệt là đôi mắt của nàng, hơi vừa chuyển sườn như nước sóng doanh doanh, rồi lại xán như sao trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play