“Chủ thượng!” Mộc Phong lập tức tới.
Đế Phất Y tùy tay bỏ khăn vào trong ống tay áo: “Chuyện gì?”
“Bẩm Chủ thượng, Mộc Vân truyền tin tức đến, nói trấn nhỏ bị tàn sát ở Phi Tinh Quốc vẫn không tra ra hung thủ, hơn nữa những quan viên do Tuyên Đế phái đi cũng một đi không trở lại, không lâu sau khi đi liền mất tích. Tuyên Đế tức giận, sáng nay phái Cố tướng quân đi trước.”
Đế Phất Y hơi nhíu mày: “Mộc Vân không tự mình đi tra?”
“Bẩm Chủ thượng, Mộc Vân hôm qua cũng đi, nhưng hắn ở trấn nhỏ đó không tra ra gì, trấn nhỏ đó đã trở thành không trấn (trấn không có người), hắn không tìm thấy một thi thể nào. Hơn nữa cũng không tìm thấy dấu vết đánh nhau, những người đó nếu thật sự bị tàn sát thì không thể nào không có chút dấu vết đánh nhau, dù sao trấn nhỏ đó toàn là những thợ săn cường tráng, ước chừng ba bốn ngàn khẩu người đâu...”
Đế Phất Y uống một ngụm rượu, không nói chuyện.
“Chủ thượng, có lẽ đối phương không phải điệu hổ ly sơn (điều hổ khỏi núi, ý nói dùng kế dụ địch ra khỏi cứ điểm), mà là... mà là dùng mạng người của những thợ săn đó để tu luyện tà công gì đó...” Mộc Phong suy đoán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play