Sự trầm mặc lần này của hắn khác với bất kỳ lúc nào trước đây. Trên người hắn dường như có một chút hiu quạnh.
Nhìn qua có chút cô độc, có chút tịch mịch, thậm chí còn có chút tủi thân, phảng phất là một đứa trẻ bị người ta vứt bỏ rồi lại không biết phải làm sao để người ta nhặt về.
Khi ý niệm này xuất hiện trong đầu Mộc Phong, Mộc Phong cảm thấy mình bị thần kinh!
Sao có thể có cảm giác này?
Từ trước đến nay đều là Tả Thiên sư đại nhân vứt bỏ người khác, khi nào đến lượt người khác vứt bỏ hắn?
“Mộc Phong, ngươi nói ta có phải có bệnh không?” Đế Phất Y im lặng cuối cùng cũng mở miệng, lời nói ra lại làm Mộc Phong lập tức run rẩy, lập tức trở nên căng thẳng!
“Chủ thượng, ngài cảm thấy chỗ nào không thoải mái? Đau đầu? Hoa mắt? Hay là tay chân vô lực, hoặc là...” Mộc Phong nói ra một đống lớn bệnh trạng, một đôi mắt trừng to hơn cả bóng đèn. Hắn đánh giá Đế Phất Y từ trên xuống dưới, sợ rằng bỏ sót một chỗ nào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT