“...Được, tùy các ngươi đi! Ta đi thu dọn đây.” Cố Tích Cửu xoay người đi về phía hậu viện của mình.
Nơi này tựa như hải thị thận lâu, là do hắn tùy tay sai người xây dựng, tự nhiên cũng có lý do để tùy tay hủy diệt, dù sao hắn là thần, việc dựng hay phá chỉ là trong chớp mắt.
Quả nhiên có những thứ xây lên nhanh, phá đi cũng rất nhanh, nàng từng cho rằng nơi này là bến đỗ bình yên của mình, lại hóa ra cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn...
“Có cần ta giúp ngươi không?” Thưởng Thiện Sứ ở phía sau khô khan hỏi một câu.
“Không cần, cũng không có bao nhiêu đồ đạc.” Cố Tích Cửu xoay người đi.
Thưởng Thiện Sứ nhìn bóng dáng nàng, ánh mắt có chút phức tạp, hắn cho rằng sau khi truyền đạt xong những lời này, cô nương sẽ vô cùng thất vọng, không ngờ... nàng toàn bộ quá trình vẫn luôn rất bình tĩnh.
Từ nghèo trở nên giàu có dễ, từ giàu trở về nghèo khó, khi một người đã quen với sự chiếu cố đặc biệt, sẽ hình thành một loại đương nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play