Ở thời hiện đại, Cố Tích Cửu học rất nhiều thứ, nhưng nàng chủ yếu vẫn học công phu, độc thuật và y thuật.
Nàng luôn cảm thấy cổ thuật cần lấy trùng làm vật môi giới, mà nàng không quá thích những loài côn trùng này, hơn nữa nuôi cổ thường xuyên cần dùng tinh huyết của bản thân, quá nhiều gò bó, trói buộc. Cho nên nàng tuy rằng học không ít, nhưng gần như không dùng đến, cũng chưa từng nuôi cổ.
Nhưng nàng lại rất hứng thú với việc giải cổ, thấy những "vật nhỏ" kia hóa thành tro bụi trong tay mình rất có cảm giác thành tựu.
Cho nên nàng chủ yếu nghiên cứu thuật giải cổ trên tàn quyển kia. Tàn quyển kia chẳng những có các loại cổ thuật hiếm thấy, còn có cả cách giải tương ứng.
Đương nhiên, bởi vì không có người trúng cổ để nàng làm vật thí nghiệm, cho nên lúc đó nàng cũng chỉ là xem qua mà thôi.
May mắn trí nhớ của nàng mạnh mẽ, xem một lần liền nhớ được tám chín phần mười...
Nàng kể lại chỉ nghĩ nói sơ lược về lai lịch quyển cổ thuật của mình. Dù sao nàng cảm thấy những tri thức hiện đại của nàng không liên quan gì đến nơi đây. Bạn bè hiện đại của nàng dù có lợi hại đến đâu cũng không thể tới đây được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT