Thánh Tôn cuối cùng cũng buông nàng ra, đảo mắt đánh giá nàng vài lượt, hỏi: “Ngươi khẩn trương cái gì?”
Hắn lại như cười như không: “Vừa rồi dũng mãnh kéo tay áo của bổn Tôn không cho đi đâu mất rồi?”
Cố Tích Cửu thầm cắn răng, chỉ kéo tay áo thôi mà đã thành dũng mãnh sao? Nàng có kéo quần hắn đâu...
Nàng vội vàng gạt phăng ý niệm không đáng tin này đi, sợ tư duy cứ thế chạy theo hướng càng không đứng đắn hơn.
“Thánh Tôn, lần này dù sao ta cũng đã ra sức, ta cảm thấy mình có quyền được ban thưởng.” Cố Tích Cửu tranh thủ quyền lợi cho bản thân.
“Ngươi có uống trà không?” Thánh Tôn đột nhiên nói một câu chẳng hề liên quan.
Cố Tích Cửu ngẩn người, nàng quả thật có chút khô miệng khát lưỡi nên đáp rất dứt khoát: “Uống!” Uống trà đúng lúc có thể giúp nàng tỉnh táo lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play