Đó là một loại độc dược kiến huyết phong hầu, chỉ cần nuốt vào, chưa đầy năm giây người phải mất mạng.
Cố Tích Cửu rõ ràng nhìn thấy hắn nuốt độc dược, nhưng lại không có ý ngăn cản.
Năm giây trôi qua, mười giây trôi qua, Thiên Linh Thiên vẫn thẳng tắp quỳ ở đó, không hề có ý định đi tây thiên.
Thiên Linh Thiên: "..."
Sao độc dược lại không có tác dụng? Thuốc viên cất lâu quá bị hỏng chăng? Hay đó vốn là một viên thuốc giả?
Cố Tích Cửu lười biếng nói: “Quên nói cho ngươi biết, châm hương trong đại điện này ngoài việc làm ngươi thân mềm như bún, nó còn có một công dụng phụ nhỏ, có thể giải trừ hết thảy độc tố không phải do nó gây ra, cho nên ngươi hiện tại dù nuốt một chén độc dược cũng vô dụng.”
Trong đầu Thiên Linh Thiên vạn con ngựa vạn con ngựa đang phi nước đại, nhưng tất cả đường đi đều đã bị người ta phá hỏng từ trước, lúc này hắn cũng nhất thời không thể làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT