"Vậy nàng ấy thế nào?"

"Có lẽ là bị ép quá mức cuối cùng bắt đầu phản kháng chăng? Có những người tính tình che giấu rất sâu, bị ép đến đường cùng mới bùng nổ."

"Hừ, kỳ thực chính là con tiện nhân thiếu giáo huấn! Vừa nãy ta thật muốn tiến lên tát nàng mấy cái, làm cho nàng đừng vênh váo như thế! Tam tỷ, vừa rồi tỷ vì sao lại giữ chặt ta?" Cố Thiên Y vừa rồi quả thực muốn ra tay với Cố Tích Cửu, chỉ là bị Cố Thiên Tình âm thầm giữ lại.

Cố Thiên Tình lắc đầu, ôn tồn nói: "Thiên Y, Tích Cửu dù sao cũng là muội muội của chúng ta, lại là đích nữ của tướng quân phủ, không cần lúc nào cũng muốn đánh đập mắng chửi nàng, người ngoài nhìn vào cũng không hay ho gì."

"Cái gì muội muội chứ, ta mới không có muội muội đĩ thõa như vậy! Đích nữ? Hừ, mẹ nàng chính là tiện nữ nhân tư thông với người khác, con của nàng căn bản không có tư cách ngang hàng với chúng ta." Cố Thiên Y nắm chặt tay, giọng nói đầy khinh thường.

"Thiên Y, không cần nói như thế, mẹ nàng tuy không giữ phụ đạo, nhưng nàng rốt cuộc cũng là cốt nhục của cha..."

"Hừ, còn nói không chừng là cốt nhục của ai đâu! Xem cái bộ dạng xấu xí của nàng, không giống như cha chút nào..." Cố Thiên Y lại mắng vài câu, chợt như nhớ ra điều gì: "Tam tỷ, tỷ từ nhà đấu giá trở về liền vội vã đến chỗ nàng, rốt cuộc có chuyện gì? Không phải là thật muốn thăm nàng đi?"

Cố Thiên Tình dịu dàng cười: "Tự nhiên là muốn thăm nàng, ta nói nàng là muội muội của chúng ta... Dù thân thế nàng có bất kham đến mấy, nàng vẫn là muội tử của chúng ta. Ta sợ nàng ở đây không quen, nên đến xem."

Miệng nàng nói tình thâm ý trọng, chỉ có nàng chính mình trong lòng minh bạch, khi nhìn thấy Cố Tích Cửu đã dịch dung ở nhà đấu giá, nàng luôn cảm giác đối phương quái lạ, khiến nàng có một loại ảo giác giống như đã từng quen biết...

Đương nhiên, người ở nhà đấu giá đó chiều cao, vóc dáng, dung mạo, căn bản không giống Cố Tích Cửu, nàng cũng chỉ là trong lòng có một chút nghi ngờ như vậy mà thôi.

Cho nên còn chưa đợi buổi đấu giá kết thúc, nàng liền vội vàng trở về, không biết xuất phát từ tâm lý nào liền nghĩ đến viện của Cố Tích Cửu để xem thử, xem nàng rốt cuộc có ở đó không.

Không ngờ lại bị mất mặt ở viện của Cố Tích Cửu, nhưng xem ra Cố Tích Cửu không hề ra ngoài, xem ra vẫn là mình đa nghi.

Nàng nói năng đường hoàng, Cố Thiên Y lại càng thêm khó chịu: "Tam tỷ, lòng tỷ vẫn còn quá nhân từ, tỷ coi nàng là muội tử, nàng chưa chắc đã coi chúng ta là tỷ tỷ. Hiện tại cha lại như bị mỡ heo che mắt mà đối xử tốt với nàng, chỉ sợ ngày sau nàng có thể gả cho Dung Ngôn ca ca, nàng làm sao xứng?! Tam tỷ tỷ cùng Dung Ngôn ca ca mới là xứng đôi nhất..."

"Hơn nữa Dung Ngôn ca ca đối với Tam tỷ tỷ cũng là yêu sâu sắc, lần này tại buổi đấu giá hắn còn vì tỷ tỷ mà mua một chuỗi vòng cổ nam châu, tốn vạn lượng bạc đó, quan trọng nhất là tiểu muội tận mắt nhìn thấy Dung Ngôn ca ca đã khắc chữ 'Tình' trên chuỗi hạt đó, điều này cho thấy Dung Ngôn ca ca thật sự thích tỷ... Tam tỷ tỷ, tỷ phải nghĩ cách, làm cho Dung Ngôn ca ca từ hôn với tiện nhân đó, chẳng lẽ tỷ muốn sau này gả đi làm thiếp sao?"

"Thôi, Thiên Y, không cần nói chuyện này nữa. Ta và Dung Ngôn hoàng tử kỳ thực cũng không có gì... Trời đã khuya rồi, muội cũng trở về đi." Cố Thiên Tình rõ ràng không muốn nói thêm, vỗ vỗ tay Cố Thiên Y rồi xoay người đi.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play