Dung Triệt ngây người: “Vâng… Đa tạ Thánh Tôn.”
Cổ Tàn Mặc cũng nói: “Thánh Tôn, vị Bát hoàng tử này là bằng hữu của Cố cô nương, vì nàng bôn ba mấy ngàn dặm đưa tọa kỵ, hắn sẽ không làm loại chuyện này hãm hại Cố cô nương. Hơn nữa công lực của Bát hoàng tử chỉ có linh lực cấp năm rưỡi, ngay cả công lực của hai học sinh bị hại cũng cao hơn hắn một chút. Hắn dù có muốn ám toán bọn họ cũng không làm được…”
Mọi người sôi nổi gật đầu, ngay cả Long Tư Dạ cũng gật đầu đồng tình.
Thánh Tôn liếc Dung Triệt một cái, khóe môi dưới mặt nạ khẽ nhếch một câu: “Bát hoàng tử, ngươi có thể trách bản tôn?”
Dung Triệt sững sờ, lắc đầu: “Không trách, đối với Thiên Tụ Đường mà nói, Dung Triệt là người ngoài, cố tình vào đêm tiểu vương đến lại xảy ra chuyện này, Thánh Tôn nghi ngờ tiểu vương cũng là đương nhiên. Thánh Tôn đọc ký ức của tiểu vương, biết lời tiểu vương nói không sai, lại rửa sạch hiềm nghi cho tiểu vương, tiểu vương đối với Thánh Tôn cảm kích còn không kịp, làm sao sẽ trách Thánh Tôn?”
Một lời nói vô cùng thâm sâu đại nghĩa.
Thánh Tôn gật đầu: “Ngươi có thể nghĩ như thế là tốt nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play