Nhưng đó cũng chỉ là sự đơn phương của nàng thôi, kết quả chỉ là một vở diễn mà Long Tích là diễn viên chính.
Nói cũng kỳ lạ, ban đầu nhớ lại màn phản bội này, lòng nàng như lửa đốt, đau đớn phẫn nộ tràn ngập tâm trí, thoáng tưởng tượng thôi đã bực bội khó chịu, tựa như một cây gai nhọn đâm vào tim nàng, chỉ cần khẽ chạm vào là nhói.
Nhưng hiện tại nói về màn phản bội này, tuy lòng vẫn còn chút đau, nhưng lại giống như cái đau sau khi rút gai sắp lành vậy, cũng không còn quá khó chấp nhận nữa. Có lẽ thời gian là liều thuốc chữa lành tốt nhất, thời gian trôi qua rốt cuộc cũng làm phai nhạt đi.
Nàng mãi không trả lời, rõ ràng đang thất thần, ánh mắt Thánh Tôn hơi có chút phức tạp, ẩn ẩn có chút sắc bén dưới đáy mắt.
“Vấn đề này rất khó trả lời sao?”
Cố Tích Cửu cuối cùng cũng hoàn hồn, nàng tiêu sái cười: “Yêu thì sao, không yêu thì sao? Đều đã là quá khứ. Ta và hắn cũng lại vô khả năng. Đúng rồi, Thánh Tôn, chúng ta hình như đang nói chuyện về kẻ chủ mưu phía sau sự kiện lần này, Thánh Tôn thấy những phân tích vừa rồi của Tích Cửu thế nào?” Nàng nhẹ nhàng lái sang chủ đề khác.
“Phân tích rất có lý.” Thánh Tôn đứng dậy: “Cố Tích Cửu, ngươi vẫn không ngu ngốc. Đi thôi.” Người dẫn đầu bước về phía trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play