Cố Tích Cửu khẽ trầm ngâm nói: “Theo ta được biết, hành động của loài Trai đều không nhanh lắm, chúng thường đánh nhau dựa vào các loại thuật pháp. Mà kẻ tập kích hai đệ tử kia đã thành công chỉ trong một chiêu, chớp mắt đã kẹp chết hai người, điều này chứng tỏ kẻ tập kích có khinh công cực cao, lực lượng cũng cực mạnh. Theo Tích Cửu suy đoán, kẻ tập kích này hẳn không phải Trai, mà là người! Người này đã dùng hai mảnh vỏ Trai chém ngang lưng hai học sinh kia! Rồi giá họa cho Đại Trai và ta!”
Thánh Tôn gật đầu: “Có lý. Vậy ai muốn giá họa cho ngươi? Mục đích là gì? Có thù oán?”
Cố Tích Cửu khẽ lắc đầu: “Mục đích đại khái chính là muốn đuổi ta ra khỏi Thiên Tụ Đường.” Ánh mắt nàng quét qua những người có mặt ở đây: “Mà những người có mục đích này thì quá nhiều.”
Lời này rõ ràng ý có điều chỉ, Cổ Tàn Mặc gần như dậm chân: “Không sai, lão phu và các trưởng lão khác của Thiên Tụ Đường quả thực có ý niệm muốn đuổi ngươi ra khỏi Thiên Tụ Đường, nhưng tuyệt đối sẽ không dùng tính mạng học sinh của mình để đạt được điều này!”
Khóe môi Cố Tích Cửu nhếch lên: “Cổ Đường chủ nổi tiếng bao che con, mỗi học sinh đều là bảo bối của người, người tự nhiên sẽ không, Tích Cửu tự nhiên sẽ không nghi ngờ người.”
Cổ Tàn Mặc lúc này mới hài lòng, mấy vị trưởng lão khác cùng với đạo sư nhìn nhau, không nhịn được mở lời: “Chúng ta cũng sẽ không!” Bọn họ cũng yêu học sinh như con, cho dù là những học sinh có vấn đề của Lưu Vân Ban, bọn họ cũng không nỡ giết.
Ánh mắt Cố Tích Cửu bỗng nhiên dừng lại trên người vị Tư đạo sư kia: “Vậy vị này thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT