Vân Thanh La mím môi: “Ta không thích vòng vo, ta đến là muốn nói cho ngươi biết, ta thích Tả thiên sư, ta sau này muốn buông tay chân theo đuổi hắn…” Lại liếc nhìn Tích Cửu một cái: “Chớ nói ngươi đã cùng hắn lui thân, dù cho ngươi hiện tại đã gả cho hắn, ta vẫn thích hắn, vẫn phải gả cho hắn.”
Cố Tích Cửu lật con dê vàng một vòng, chỉ đáp lại nàng ta hai chữ: “Xin cứ tự nhiên.”
Vân Thanh La cảm giác như một cú đấm đánh vào đống bông: “Ngươi…”
Cố Tích Cửu đột nhiên ngẩng mắt nhìn về phía sau nàng ta, lông mày nhíu lại!
Vân Thanh La theo bản năng quay đầu nhìn lên.
Thấy đồng bạn mình vẫn ngốc nghếch đứng đó, biểu cảm lại có kiểu mới lạ, hai mắt lóe sáng, vẻ mặt đầy màu sắc mộng ảo: “Yến Trần, cuối cùng ngươi cũng tin ta? Cuối cùng cũng nhìn thấy ta?” Nàng ta như muốn khóc, trong mắt nhanh chóng ngưng tụ một bầu nước mắt: “Ta biết ngay ngươi vẫn còn rất tinh mắt.” Nàng ta run rẩy đưa bàn tay nhỏ ra.
Con trai lớn mở vỏ, tiểu oa nhi bên trong với nụ cười giả tạo cũng vươn bàn tay nhỏ: “Ta đương nhiên tin ngươi, ta vẫn luôn tin ngươi, đi theo ta đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play