Đế Phất Y cũng không ngoài ý muốn: “Với tư chất của nàng, nếu không thể xuất sắc, bổn tọa sẽ nghi ngờ việc nàng được thụ đệ tử là giả.”
Mộc Phong thở dài: “Vậy đãi ngộ của Cố cô nương và Vân Thanh La ở đây chỉ sợ sẽ khác nhau một trời một vực…”
Đế Phất Y trầm mặc một lát: “Cố Tích Cửu có phản ứng gì?”
“Nàng không có phản ứng gì. Năng lực bình tĩnh của cô nương này thật là lợi hại. Cổ Tàn Mặc lúc mới thấy nàng đại khái muốn làm nàng tức giận bỏ đi hoặc biết khó mà lui, đã nói không ít lời khó nghe với nàng. Nàng cũng không có phản ứng gì đặc biệt, mặt không đỏ tim không đập, bình tĩnh như núi. Đối với tất cả những lời làm khó của Cổ Tàn Mặc, nàng chỉ có một câu trả lời, suýt nữa không làm Cổ Tàn Mặc tức chết!”
“Nói gì?” Đế Phất Y hiếm khi có một tia hứng thú.
“Nàng nói, 'Ta là Thánh Tôn đưa đến.' Thánh Tôn, ngài không thấy khuôn mặt Cổ Tàn Mặc lúc đó đâu, gần như bị nàng làm cho tái xanh…”
Đế Phất Y nhịn không được cười lên một tiếng. Tiểu Tích Cửu làm giận công phu xem ra lại tăng trưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play