“Sợ ư?” Tư Thẩm cầm một bàn tay nhỏ của nàng, nhạy bén cảm nhận được bàn tay nhỏ của nàng lạnh toát, hắn vỗ vỗ mu bàn tay nàng: “Đừng sợ, có ta ở đây.”
Cố Tích Cửu: “…” Nàng không nói gì, Thương Khung Ngọc nhịn không được lầm bầm: “Một tên chồng trước có ở đây thì có giúp ích gì chứ?”
Có lẽ là hung thú trên phong thứ sáu quá hung ác, hung thú trên phong thứ năm đều tránh xa nơi này. Cho nên nơi giao giới kết giới này lại là một nơi an toàn hiếm có.
Cố Tích Cửu ỷ vào có tầng kết giới này hung thú trên phong thứ sáu không thể xông qua được, nàng ngược lại nhất thời không vội rời đi, quan sát hung thú đối diện một lát. Con Thiên Phù Cánh kia trông hơi giống dực long, nó dường như rất muốn xông đến bên này, liên tục phun lửa vào kết giới, nhưng kết giới vẫn vững chắc như cũ, nó bận rộn một lúc lâu cũng không xé mở được một khe hở nào, gấp đến độ kêu gào liên tục, chấn động cả mặt đất dưới chân.
Cố Tích Cửu ngược lại bình tâm lại, dứt khoát tìm một tảng đá lớn ngồi xuống.
Ánh mắt Tư Thẩm hơi lóe lên: “Ngươi đây là?”
Cố Tích Cửu đang ở tư thế tọa thiền: “Ta muốn khôi phục lại rồi xông tiếp.” Nàng từ khi rơi vào rừng rậm tối tăm này liền luôn liều mạng, không một phút giây nào ngơi nghỉ, gần như kiệt sức. Vừa rồi ở dưới lòng đất tuy nghỉ ngơi một lát, nhưng linh khí dưới lòng đất không đủ, nàng tọa thiền cũng chỉ có thể hồi phục thể lực chứ không thể hồi phục linh lực gần như đã cạn kiệt. Mà nơi này linh khí cực kỳ sung túc, lại không có hung thú đột kích, vừa lúc tu luyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT