Nàng vừa mới ngồi xuống, Đế Phất Y đã đẩy một chén rượu đến, cười như không cười nói: “Tới, bổn tọa cũng mời ngươi uống một chén rượu.”
Cố Tích Cửu luôn cảm thấy nụ cười của hắn có chút không có ý tốt. Nàng nhìn chén rượu hình nụ hoa cùng chất lỏng màu hồng nhạt bên trong, rồi nhìn Đế Phất Y, không hiểu lần này hắn lại nổi hứng gì. Hắn chẳng phải từng nói chén rượu của hắn chưa bao giờ chia sẻ với người khác sao? Lần này vì sao lại…
Có phải hắn và Vân Thanh La có chuyện gì xích mích, hắn cố ý lấy nàng ra để chọc tức đối phương không?
Chất liệu của chiếc chén rượu ấy cực kỳ đặc biệt, ngay cả với ánh mắt sắc sảo của Cố Tích Cửu cũng không nhìn ra là chất liệu gì, nhưng chắc chắn là cực kỳ quý giá. Hoa văn chạm trổ trên chén rượu cũng phi thường bất thường, nếu do thợ ngọc khí điêu khắc, một chiếc chén rượu này phải mất ba năm mới hoàn thành!
Thứ quý giá như vậy mà nàng dùng qua rồi, hắn sẽ không tiện tay vứt đi chứ?! Nàng từng nghe nói phàm là vật hắn đã dùng qua, chỉ cần người khác chạm vào một chút, hắn sẽ không chút khách khí mà hủy diệt!
Nhớ lại số phận của bộ rượu cụ ngọc mỡ dê vừa rồi, Cố Tích Cửu lại chần chờ một lát.
“Thế nào? Sợ ta hạ độc trong rượu hại ngươi?” Đế Phất Y căn bản không để ý ánh mắt của những người xung quanh, một tay lười biếng chống cằm nhìn nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT