“Thế cũng không nhỏ rồi.” Tuyên Đế quả nhiên bắt đầu đi vào chủ đề: “Tích Cửu, trẫm đã sớm nhìn trúng con dâu là con, nên sớm đã chỉ hôn định ra việc hôn sự cho con. Bất đắc dĩ thằng tiểu súc sinh Dung Ngôn kia làm ra chuyện hồ đồ như vậy, quả thật không xứng với con, trẫm lúc này mới giải trừ hôn ước cho hai con, miễn cho trì hoãn tiền đồ của con. Bất quá vì chuyện này trẫm trong lòng vẫn luôn rất áy náy, để bồi thường cho con, trẫm thế nào cũng phải chỉ cho con một mối hôn sự tốt, lại còn phải làm con dâu của trẫm, Dung Sở…”
Quả nhiên đến rồi! Nàng không cần hắn bồi thường được chưa?!
Nàng vừa mới gạt bỏ một tên tra nam cấp trung, hoàng đế lại muốn ban cho nàng một tên tra nam cấp cao hơn sao?
“Ân sủng của bệ hạ dân nữ vô cùng cảm kích, nhưng dân nữ phúc mỏng, sợ là không thể thừa nhận ân ban của bệ hạ. Dân nữ ngày mai liền phải vào rừng rậm Hắc Ám, tám chín phần mười là mất mạng khi xông ra ngoài. Nếu thật sự định ra hôn sự, chỉ sợ sẽ hố quý tử hoàng tử, ngược lại không đẹp…” Cố Tích Cửu bắt đầu dùng lời lẽ từ chối.
“Cửu Nhi, chính vì con muốn vào rừng rậm Hắc Ám, trẫm mới cấp thiết định mối hôn sự này cho con. Một là dùng hỷ sự này để xua đi vận rủi, hai là để tăng cường niềm tin cho con khi xông pha, làm con có thể xông ra ngoài với tỉ lệ lớn hơn chút. Trong lòng có vướng bận thì người ta mới bộc phát ra tiềm năng lớn nhất…” Tuyên Đế bắt đầu đường hoàng mà nói dối.
Cố Tích Cửu: “…”
Đây vẫn là tiêu chuẩn cổ đại sao? Hoàng đế lại còn hiểu cả tiềm năng nữa —
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT