Thương Khung Ngọc: "..."
Cố Tích Cửu lại như nhớ ra điều gì: "Vụ án Nhạc Hoa Hầu đã kết thúc chưa?"
Dung Già La gật đầu: "Coi như kết thúc. Mặc dù chứng cứ rất bất lợi cho bọn họ, nhưng rốt cuộc không có chứng cứ trực tiếp nhất để chứng minh bọn họ đã giết Nhạc Hoa Hầu. Thập Nhị đệ và Cố Thiên Tình trong ngục vẫn cắn chặt răng không khai. Vì vậy tam tư thẩm vấn mãi, chỉ có thể xác định bọn họ có ý muốn hãm hại nàng. Hơn nữa, Cố Tướng quân thường xuyên khóc lóc cầu xin phụ hoàng, cầu xin phụ hoàng nể tình công lao chiến trận của ông ta và nàng là môn nhân của Thánh Tôn mà tha cho tỷ tỷ nàng... Cho nên phụ hoàng suy nghĩ mãi, vẫn quyết định phóng thích bọn họ. Bất quá không phải vô tội phóng thích, mà là lưu đày. Hai người đều bị tước bỏ thân phận, sung quân đến vùng biên cương hoang vu ba năm. Ba năm sau nếu không có sai phạm, có thể được phép trở về kinh. Nhưng Thập Nhị đệ đời này không thể lại phong vương, Cố Thiên Tình vĩnh viễn là thường dân, không được gả cho con cháu quan lại. Phụ hoàng đã có ý này, phỏng chừng mấy ngày tới sẽ chính thức tuyên bố."
Cố Tích Cửu không nói gì nữa, chỉ rũ mắt uống một ngụm nước.
Thật ra nàng cũng hiểu, Tuyên Đế không phải thật sự nể mặt Cố Tạ Thiên mà xử lý nhẹ cho hai người kia, mà là bản thân Tuyên Đế cũng rất muốn phóng thích. Dù sao Dung Ngôn là hoàng tử, là con ruột của hắn... Tuyên Đế nói như vậy chẳng qua là mượn cớ mà làm, tự tìm cho mình một cái cớ mà thôi.
Kết quả này kỳ thật cũng nằm trong dự đoán của Cố Tích Cửu, nhưng khi chính tai chứng thực, trong lòng vẫn có chút khó chịu.
"Tiểu Thương, ta đã giúp nguyên chủ báo thù chưa? Có phải là chưa đủ triệt để?" Cố Tích Cửu thầm hỏi Thương Khung Ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play