Thiếu nữ kia cười nhạo: "Nàng ta sao? Ngươi tỉnh lại đi! Sao có thể là nàng?! Nha đầu đó mới đúng là miệng còn hôi sữa, người còn chưa lớn hết đâu! Hơn nữa dung mạo nàng ta lại xấu xí như vậy, vết đốm trên mặt khiến người ta nhìn thấy là buồn nôn. Đến cả Dung Ngôn còn khinh thường nàng, Tả Thiên Sư sao có thể nhìn trúng? Khi đó Tả Thiên Sư trên Thiên Khải Đài ra mặt cho nàng, chẳng qua là nể mặt Thánh Tôn mà trừng phạt những kẻ đó mà thôi, không có tư tâm. Nói thật, tuy nói nha đầu đó là môn nhân của Thánh Tôn, nhưng ta cũng chẳng coi trọng nàng. Nàng tuy không phải phế tài, nhưng tu vi cũng chỉ có Linh lực Nhị giai, có khác gì với mọi người đâu. Chỉ có bệ hạ là cứ coi nàng như bảo vật. Lại nói, hai ngày nữa nàng ta sẽ bị ném vào Rừng Rậm Ám Hắc, tỷ lệ sống sót trở về rất nhỏ. Tả Thiên Sư sao có thể chuẩn bị hôn lễ sau mười ngày cùng nàng ta? Tuyệt đối không phải nàng ta!"
Thiếu nữ kia phân tích đâu ra đấy.
Dung Sở im lặng một lát: "Bản vương tự nhiên biết không phải nàng ta... Đáng giận, phụ hoàng còn muốn gán ghép ta với nàng! Đến cả Dung Ngôn cũng không cần, lại muốn gả cho bản vương..."
"Cái gì?!" Thiếu nữ kia thét lên: "Bệ hạ muốn ngươi cưới Cố Tích Cửu?!"
"Đừng kêu!" Dung Sở nói: "Ta sẽ không đồng ý! Hừ, phụ hoàng bất công, muốn gán ghép Dung Già La với Vân Thanh La, lại muốn ta cưới nha đầu xấu xí kia!"
"Bệ hạ... Bệ hạ đã nói khi nào?" Thiếu nữ kia tức giận đến run cả giọng.
"Bệ hạ không nói thẳng, nhưng ta cảm thấy hắn có ý đó. Thường xuyên nhắc trước mặt ta nha đầu kia tốt, còn bảo ta tiếp xúc với nàng nhiều hơn..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT