Đầu bảng Liễu Thiên Đại, người mà hao phí vạn kim cũng chưa chắc thỉnh được, đang ở án bên cạnh không xa đánh đàn, kỹ năng chơi đàn của nàng tự nhiên là cực tốt, leng keng lảnh lót như sơn thủy chảy.
Cố Tích Cửu nhắm mắt lại lắng nghe, thật sự cảm giác như mình đang ở giữa thanh sơn bích thủy, không phải bình thường mà là vô cùng thích ý.
“Chủ nhân, kỳ thực người ngâm trong đây mười lăm phút là có thể hoàn toàn loại bỏ hương khí Mạn Đà La, không để lại một chút cặn nào, nhưng người lại ngâm ở đây ước chừng nửa canh giờ rồi!” Thương Khung Ngọc cuối cùng cũng bắt đầu nhắc nhở.
“Ngâm cái này có thể tiêu trừ mệt mỏi, ta ngâm thêm chút nữa.” Cố Tích Cửu thuận tay vục tóc một phen.
Đêm qua nàng vì xóa bỏ bùa định vị mà Tả Thiên Sư ném lên người nàng, đã chạy đến hồ Mãn Hương để dùng hương Mạn Đà La đặc sản ở đó lau.
Tuy đã thành công loại bỏ bùa định vị, nhưng trên người nàng cũng không tránh khỏi nhiễm hương khí Mạn Đà La.
Hương khí Mạn Đà La ba ngày sau sẽ biến vị, từ hương thơm biến thành mùi hôi. Cố Tích Cửu nếu không muốn ba ngày sau ngược gió thối tám dặm, liền phải nghĩ cách loại bỏ hoàn toàn hương khí Mạn Đà La này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play