Đế Phất Y hiển nhiên lần đầu tiên thấy loại kiểu tóc này, đánh giá một cái rồi dừng lại một chút, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói.
Dời con mắt đi: “Câu đi.” Đem cần câu cùng mồi câu cùng nhau đưa cho nàng.
Cố Tích Cửu chỉ nhận lấy cần câu đã biến ảo thành màu đen, đối với mồi câu tinh tế hắn đưa qua nhìn cũng không nhìn, chỉ nói một câu: “Ta tự mình tìm mồi câu.”
Đế Phất Y nhìn nhìn mồi câu thịt hồng tinh trong bình thủy tinh trên tay, đôi mắt lóe lên, không nói gì.
Mồi câu của hắn là dùng một loại thịt linh xà làm ra, chứa đầy linh khí, là thức ăn tinh mỹ mà các linh thú trong phủ hắn đều thích ăn.
Đồ vật tốt như vậy mà cá ở đây đều ngạo kiều không thèm, ngay cả một con cắn câu cũng không có, nha đầu này còn có thể tìm được mồi câu đặc biệt gì nữa?
Cố Tích Cửu đi lại trên bờ, tự thân trên người móc ra một thanh chủy thủ bắt đầu đào trên mặt đất, một lát sau nàng từ dưới nền đất rút ra một cây giun đất hồng nhạt thon dài...
Con giun đó trên người còn dính đất, trong tay Cố Tích Cửu không cam lòng mà giãy giụa.
“Đây là mồi câu của ngươi?” Đế Phất Y nhướng mày.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT