Nếu chạy trốn là công cốc, thì nàng còn chạy làm chi!
Làm hắn chơi trò mèo vờn chuột sao? Nàng đâu có ngốc!
“Nếu không chạy, vậy theo bổn tọa trở về ——” Đế Phất Y tay đặt mái che nắng nhìn nhìn chân trời hoàng hôn, thêm một câu: “Trước khi hoàng hôn buông xuống, nói không chừng còn có thể kịp thí nghiệm một phen nữa, ngươi biết đó, bổn tọa khai khải sân thượng một lần cũng không dễ dàng, tổng không thể để nó lãng phí.”
Hắn hướng nàng vươn tay: “Bổn tọa đưa ngươi về.”
Bàn tay hắn trắng nõn như ngọc, dưới ánh mặt trời tựa như tượng ngọc thượng đẳng.
Cố Tích Cửu mím mím môi nhỏ, cuối cùng dù không tình nguyện cũng vươn tay, bàn tay nhỏ của nàng đầy bùn đất, dơ bẩn như vừa mới đào bùn xong ——
Đôi mắt Đế Phất Y chợt lóe, lập tức rụt tay về: “Bổn tọa cảm thấy, ngươi nên rửa sạch trước...”
Vừa dứt lời, một đại bồng thổ thiên nữ tán hoa hướng về phía hắn bay tới!
Hắn theo bản năng giương ống tay áo, đất còn chưa dính vào người hắn đã bị cứng đờ giữa không trung!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT