Nàng liền có thể vỗ vỗ mông đi luôn, đến lúc đó dịch dung một chút đổi cái thân phận, vẫn có thể xưng hùng xưng bá trên đại lục này.
Mà sao thuấn di thuật của nàng lại không nhạy nữa nhỉ?!
Nàng khẽ nhắm mắt lại âm thầm sử dụng một chút năng lực thuấn di, kết quả vẫn không thể sử dụng được.
Thế này thì bi kịch rồi.
Nàng khẽ hít một hơi, bắt đầu trực diện cuộc đời thảm đạm, mở to mắt đúng lúc đối diện với một đôi mắt ba quang liễm diễm!
Đôi mắt đó đen như mực, như hắc diệu thạch, hẹp dài, thâm thúy, lại phối hợp với viên đá quý tựa như mắt hồ ly giữa trán, khi nhìn chăm chú người khác khiến trái tim người ta vô cớ đập nhanh!
Cố Tích Cửu luôn cảm giác đôi mắt này dường như nhìn thấu quá nhiều điều ở nàng, khiến chuông báo động trong lòng nàng vang lên...
“Đã vậy thì đi thôi.” Đế Phất Y thản nhiên xoay người.
Hắn đi ra ngoài hai bước, bỗng nhiên lại dừng lại, nghiêng đầu nhìn nhìn Cố Tích Cửu, ánh mắt từ từ lướt qua bàn tay nắm của nàng và Long Tư Dạ, giọng nói không mặn không nhạt: “Long Tư Dạ, ngươi muốn nắm nàng đi sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT