Cố Tích Cửu kỳ thật rất muốn chửi thề, nàng đâu phải là không muốn đi, mà là đi không được.
Thuấn di thuật của nàng không biết sao lại xui xẻo không nhạy! Cho đến bây giờ cũng không khôi phục...
Con thuyền kia nhìn như chạy chậm, kỳ thật lại cực nhanh. Khi Cố Tích Cửu vừa nhìn thấy nó, nó còn cách hai dặm đường, chỉ trong chớp mắt quay đầu lại, con thuyền đã nhẹ nhàng dừng lại trên không trung của sân đại điện này.
Có một dải lụa đỏ từ trên thuyền bỏ xuống, tung bay thẳng xuống, vừa vặn trải đến cửa đại điện...
Người nam tử áo tím kia chậm rãi bước ra khỏi thuyền, chậm rãi đi trên dải lụa đỏ đang phất phới, chậm rãi men theo dải lụa đi xuống...
Dải lụa đỏ nhẹ nhàng như không có gì, một con chim cũng không đứng được trên đó!
Nhưng vị Tả Thiên Sư này lại là đi!
Đi lại chậm rãi như đang tản bộ trong sân!
Phảng phất dưới chân hắn không phải là dải lụa đỏ đang phất phới, mà là con đường nhỏ đầy lá phong, nhàn nhã tự nhiên như đang dạo chơi ngoại ô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT