Thiếu niên hoàng tử nghẹn họng, mồ hôi như hạt đậu rào rào lăn xuống, liên tục dập đầu xuống đất: “Thánh Tôn tha… Tha mạng, tiểu nhân… Phụ hoàng tuổi già, còn chờ tiểu nhân trở về hiếu kính…”
Thánh Tôn không hề để ý đến hắn, Mộc Phong bước lên, khóe môi cười: “Hôm nay thật là được mùa, chẳng những nghiệm ra một thiên bẩm đệ tử thật sự, lại còn ra thêm một kẻ khả nghi. Đi thôi, lên nghiệm một chút, cho ngươi cũng được nếm thử cảm giác vạn người chú mục.”
Giơ tay liền ném hắn lên đài.
Thiếu niên hoàng tử sợ đến tè ra quần: “Tiểu nhân… Tiểu nhân thật không phải… Tiểu nhân chỉ là nhất thời nói lỡ, tiểu nhân phụ hoàng…”
“Không cần lôi phụ hoàng ngươi ra.” Mộc Phong cắt ngang hắn: “Phụ hoàng ngươi còn có các hoàng tử khác, không thiếu ngươi một người để hiếu kính. Vạn nhất ngươi thật sự là thiên bẩm đệ tử thì có thể làm rạng danh phụ hoàng ngươi rồi, ôi, mùi gì thế…”
Mộc Phong nhìn chằm chằm vào chiếc quần ướt đẫm của hắn: “Sợ đến tè ra quần? Lá gan ngươi cũng chẳng ra gì cả!”
Thiếu niên hoàng tử vừa thẹn vừa phẫn vừa sợ, nằm rạp ở đó không dậy nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT