Long Tư Dạ nhìn khuôn mặt nàng, thấy nàng trừ hơi tái nhợt chút, thật không có biểu hiện bất ổn nào khác, liền yên tâm. Hắn nói đùa hỏi nàng: “Nàng mơ gì vậy? Vừa nãy nàng nói rất nhiều trong mộng du.”
“Ta nói mộng gì?”
“Nghe không rõ, nhưng nói vài câu.”
Cố Tích Cửu xoa xoa giữa mày: “Thì ra ta còn có tật nói mộng. Thôi, mộng chính là mộng, mộng đẹp hay mộng xấu rồi cũng có lúc tỉnh lại…” Nàng lại nhìn hắn: “Ngài vẫn luôn đệm đàn cho ta?”
Long Tư Dạ mỉm cười: “Hôm nay hứng thú đánh đàn đậm hơn một chút, vả lại tối nay là đêm 30, ta đánh đàn coi như đón giao thừa, không làm phiền nàng chứ?”
Cố Tích Cửu vươn vai lười biếng ngồi dậy: “Đương nhiên không có, tiếng đàn của ngài rất thôi miên…”
“Nghe có vẻ không giống lời khen ngợi lắm, nhưng có thể khiến nàng ngủ ngon một giấc lớn thì ta cũng rất có cảm giác thành tựu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play