Người đó một thân áo tím, chính là Đế Phất Y. Hắn trực tiếp cầm lấy cổ tay mảnh khảnh của nàng, tuy rằng hắn đã rất cẩn thận tránh đi vết thương, nàng vẫn khẽ rên một tiếng, hàng mày nhíu chặt, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi: "Đau..." Nàng thầm thì một chữ.
Hắn giơ tay nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán cho nàng, khẽ nói: "Lát nữa sẽ không đau, ngoan..."
Giọng nói nhu hòa, giống như thôi miên.
Tám năm qua nàng đã quen tìm kiếm sự bảo vệ, sự ấm áp bên cạnh hắn. Ban ngày nàng tuy rằng phân rõ giới hạn với hắn, đối với hắn lạnh lùng như băng, nhưng thói quen đáng sợ khiến nàng trong lúc ngủ mơ quên đi sự phản bội, muốn dựa dẫm vào hắn, đặc biệt là khi đau đớn.
Cho nên nàng theo bản năng xích lại gần phía hắn hơn một chút, khuôn mặt nhỏ bé áp vào đùi hắn, lại thầm thì một câu: "Phất Y, ta đau, ta đau..."
Tim như bị dìm chết, Đế Phất Y giơ tay muốn ôm nàng, rồi lại nhịn xuống, khẽ thở dài một hơi, dùng đầu ngón tay đẩy ra lớp băng gạc bó trên cổ tay nàng. Một vệt đỏ sưng tấy vắt ngang trên cổ tay trắng nõn như tuyết của nàng, trông rất ghê người.
Hắn nhíu mày, nàng xử lý vết thương quá tùy tiện, chỉ bôi loại thuốc mỡ thúc đẩy vết thương lành lại rồi thôi, căn bản không có bài trừ độc huyết bên trong, trách không được nàng đau đến như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT