“Các ngươi có phương pháp liên hệ đặc biệt đúng không? Phiền phức liên hệ với hắn đi.” Cố Tích Cửu đứng dậy.
Nếu Đế Phất Y ở Giao tộc có thế lực lớn đến vậy, lại từng giao phó đại sự như vậy cho Lam Dao Quang, khẳng định có công cụ liên hệ tùy thời. Như vậy một khi có gì ngoài ý muốn, Đế Phất Y mới có thể đến kịp thời như vậy.
Lam Dao Quang thở dài, biết không thể giấu Cố Tích Cửu bất cứ điều gì, đành chịu mệnh lấy ra một mặt ngọc bài, có hiệu quả tương tự với ngọc bài của Mộc Phong và bọn họ, hắn rất nhanh liền liên hệ được với Đế Phất Y…
…
Mộc Phong rất lo lắng nhìn chủ tử của mình, gần đây chủ tử dường như có chút không thích hợp. Hắn thường xuyên xuất thần, nhìn một cái cây cũng có thể nhìn nửa ngày. Nhìn cây thì không có gì quan trọng, cổ nhân chẳng phải thường xuyên đối với cây cối truy nguyên sao? Hắn có thể chỉ coi chủ tử là đang suy nghĩ vấn đề cao thâm nào đó mà thôi, nhưng chủ tử bây giờ lại còn xuất thần ngay cả trên chiến trường…
Mộc Phong nhìn rất lâu Đế Phất Y đứng bên cạnh bốn thi thể mãnh thú, thở dài thật sâu một hơi, này đây, lại xuất thần. Đế Phất Y xuất thần vốn không nhiều, đặc biệt là trước mặt người khác, thỉnh thoảng có một lần xuất thần cũng là đang cân nhắc làm thế nào để chỉnh người, mỗi lần hắn xuất thần là có người sắp gặp xui xẻo tột cùng!
Nhưng mấy ngày nay tần suất rõ ràng nhiều hơn, hơn nữa ngay cả khi đang vật lộn với bốn con hung thú vừa rồi, hắn cũng không biết đã nghĩ đến điều gì, vậy mà giữa chừng dừng tay, suýt chút nữa bị sừng của một con hung thú đánh bay! Nếu không phải Mộc Phong liều mạng cứu trợ, e rằng chủ tử lần này sẽ bị trọng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT