Thực tế, Cố Tích Cửu không thấy một ai, thậm chí không thấy một người sống nào.
Quạ lạnh, cỏ khô, đình viện vắng vẻ.
Thiên Tụ Đường từng náo nhiệt người ra người vào không ngừng, nay biến thành một bãi đất trống hoang tàn, không một bóng người, thậm chí một con dế cũng không nhảy ra. Toàn bộ Thiên Tụ Đường không thấy một vật sống nào.
Cố Tích Cửu đã xoay một vòng khắp Thiên Tụ Đường, cuối cùng xác định nơi đây quả thật không có ai.
Mỗi gian phòng đều không có dấu vết giao tranh, bàn ghế đều nguyên vẹn, không giống như bị cướp bóc, mà giống như người Thiên Tụ Đường vội vàng dời đi, hơn nữa khi dời đi trật tự rõ ràng, không phải kiểu dời đi trong binh hoang mã loạn...
Cần biết rằng Thiên Tụ Đường tu sửa cũng không dễ dàng, có các loại cơ quan ám đạo cùng với phòng thí nghiệm gì đó, rất nhiều thứ không phải trong sớm chiều là có thể tu sửa xong, thậm chí có một số nơi yêu cầu mấy chục năm xây dựng mới có thể hoàn thành. Nơi đây mỗi viên gạch, mỗi viên ngói đều tụ tập tâm huyết của thầy trò Thiên Tụ Đường. Theo lời của Cổ Tàn Mặc, đầu có thể đoạn, máu có thể chảy, nhưng hang ổ Thiên Tụ Đường không thể bỏ!
Nhưng bây giờ hắn lại bỏ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT