Đế Phất Y nói: “Nhất thời tay ngứa... Chuyện cơ bản đã rõ ràng, phía sau cũng không có gì để thẩm vấn nữa.” Vừa nói chuyện, vừa dùng ngón tay hư hư điểm vào giữa lông mày Dương Đường chủ, một lát sau, một sợi hồn phách nhạt màu bị xách ra.
Dương Đường chủ khi còn sống tu luyện đến Bát Giai, linh hồn đã có thể thấy rõ toàn cảnh. Nó ở đầu ngón tay Đế Phất Y điên cuồng run rẩy giãy giụa, muốn chạy thoát. Đế Phất Y lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng bản tọa mắt mù, sẽ đề bạt người như ngươi làm Đường chủ sao?”
Đầu ngón tay hắn toát ra ánh sáng màu, hồn phách kia trong ánh sáng màu kêu chi chi hai tiếng, liền trực tiếp hóa thành tro bụi.
Cố Tích Cửu hướng hắn giơ ngón tay cái lên: “Đủ tàn nhẫn!”
Đế Phất Y kéo nàng lại, giơ tay thi triển thuật thanh khiết cho nàng.
Cố Tích Cửu rùng mình: “Chàng làm gì?”
“Nàng vừa rồi đứng quá gần tên kia.” Đế Phất Y nghiêm trang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play