Cố Tích Cửu lắc đầu: "Thích một người cũng không sai, huống hồ huynh cũng không cưỡng ép nàng. Nàng thậm chí còn không biết tình cảm của huynh đối với nàng..."
"Phải không?" Lượng tửu của La Triển Vũ cũng không cao, mười mấy chén rượu xuống bụng, mắt hắn đã hơi mơ màng: "Vừa rồi ta thấy nàng ngồi trên một bãi luyện võ, trong tay cầm một cây trâm xuất thần. Ta đi qua nói chuyện với nàng, mới biết cây trâm đó là tín vật định ước mà nam nhân kia tặng cho nàng. Mười mấy năm nay nàng vẫn luôn trân quý mang theo bên người. Nàng vừa rồi lần đầu tiên cười với ta, nói cuối cùng cũng nhìn thấy hy vọng ra ngoài, nàng liền có thể đoàn tụ với vị hôn phu của nàng, còn hỏi ta nàng mặc quần áo gì thì đẹp, nàng muốn khi ra ngoài mặc cho nam nhân kia xem, để nam nhân kia nhìn thấy mặt tốt nhất của nàng..."
Cố Tích Cửu: "..." Nàng không biết nên khuyên nhủ, an ủi La Triển Vũ thế nào. Mạnh Tố Ngôn là một cô gái tốt, nhưng nàng và La Triển Vũ lại không có duyên phận. Đàn ông có lẽ dễ thay lòng đổi dạ, nhưng phụ nữ một khi đã nhận định thì muốn là một đời một kiếp...
Hai anh em đều có tâm sự, uống rượu lại càng sảng khoái hơn. Một canh giờ sau, Cố Tích Cửu đã có chút say nhẹ...
Một tiếng sáo bỗng nhiên từ từ từ phương xa vọng lại, phiêu phiêu mịt mờ, phảng phất là từ chân trời vượt núi băng sông mà đến, vang trong bóng đêm, vô cùng êm tai.
Cố Tích Cửu trực tiếp đứng dậy.
Là hắn! Đế Phất Y! Hắn không đi! Vậy nàng phải đi tìm hắn...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play