Cố Tích Cửu chậm rãi quay đầu lại, thấy Đế Phất Y đã hơi mở mắt, một bàn tay kéo lấy vạt áo nàng, tay hắn không có chút sức lực nào, nàng vừa quay người lại thì vạt áo liền tuột khỏi lòng bàn tay hắn... Nhưng ánh mắt hắn lại thực sự mở ra, trầm tĩnh có thần, đang nhìn nàng.
Hắn tỉnh! Hắn thật sự tỉnh!
Hai người ánh mắt giao nhau, tim Cố Tích Cửu như bị cái gì đánh trúng, sự tuyệt vọng vẫn luôn tràn ngập dưới đáy lòng trong nháy mắt bị đẩy lùi, như ánh mặt trời chiếu rọi vào thiên địa vẫn luôn bị mây đen bao phủ, niềm vui sướng lớn lao tự trong lồng ngực nổi lên, tim như là quả bóng bay trong nháy mắt tràn đầy khí, có cái gì xông thẳng lên chóp mũi, làm mũi nàng cay xè, hốc mắt phiếm hồng.
Nàng mím môi, chớp chớp mắt, chớp đi sự ghen tuông, nắm lấy tay hắn: "Ngươi rốt cuộc tỉnh rồi!"
Tay hắn vẫn còn hơi lạnh, mà tay nàng so với hắn càng lạnh, giống như một que kem nhỏ.
Đế Phất Y nắm chặt tay nàng liền hơi nhíu mày: "Sao lại... tay lạnh vậy?" Cổ tay vừa lật, liền muốn thăm dò mạch nàng.
Nhưng tay hắn hiện tại không có chút sức lực nào, cổ tay này vừa lật không lật qua được, ngược lại bị nàng nắm chặt hơn, nàng đang kiểm tra hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT