Người đó sắc mặt tái nhợt mà trả lời: “Nó là Hồng Ảnh Ma Long a, con này rất thù dai, chỉ cần chém nó một chút nó có thể đuổi giết ngươi đến chết… Bây giờ chạy thì nó sẽ trực tiếp theo vào trong thôn!” Chẳng lẽ lại để con Ma Long này san bằng cả hang ổ sao? Cho nên bọn họ chỉ có thể liều mạng ở đây…
Cố Tích Cửu cau mày: “Nếu biết nó lợi hại như vậy, tại sao các ngươi còn muốn trêu chọc nó?”
Người đó gần như muốn khóc: “Con Ma Long này có chút bệnh tâm thần a, nó sẽ hóa thân thành một con nhiễm mãng nằm bò ngủ trong một cái động. Lão đại lần này ra ngoài chính là để săn nhiễm mãng, nói thịt nhiễm mãng ăn ngon, da cũng xinh đẹp, da nhiễm mãng có thể làm cho Cố cô nương một đôi giày tốt, còn có thể khâu vá một cái túi da rắn để đựng dược thảo gì đó, kết quả liền chọc tới nó…”
Cố Tích Cửu băng bó rất nhanh, gần như chỉ trong nửa khắc đã băng bó xong vết thương cho ba người bị thương. Trong lúc băng bó, nàng cũng chú ý quan sát đường đi khi con Ma Long đó ra chiêu, trong lòng cân nhắc cách đối phó.
Chờ nàng băng bó xong, cách đối phó cũng đã cân nhắc gần như xong. Nàng lập tức phóng người lên, gia nhập chiến đấu…
Giờ phút này dẫn đầu vây công Ma Long chính là Bách Lý Sách, công phu của người này trong số những người này được xem là cao nhất, giờ phút này cũng là chủ lực kháng cự. Hắn đã sớm nhìn thấy Cố Tích Cửu đã đến, chẳng qua nhất thời không thể phân tâm ra chào hỏi.
Bỗng nhiên thấy nàng gia nhập chiến đấu, hắn hoảng sợ. Trong khái niệm của hắn, săn thú và đánh nhau sống chết với dã thú là việc của đàn ông, con gái quá yếu đuối, cứu chữa thương bệnh nhân đã là rất tốt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play