Lời này rõ ràng đã giẫm phải nỗi đau của Cố Tạ Thiên, hắn nổi trận lôi đình: “Tiểu hỗn trướng! Phản ngươi! Người đâu, đưa thằng tiểu tử hỗn xược này đi quỳ từ đường tổ tông, không nhận ra lỗi lầm của mình thì không cho phép đứng lên!”
Có lẽ cơn bạo nộ của Cố Tạ Thiên đã dọa đến đứa bé, đứa bé vừa mới ngừng khóc lại lần nữa khóc lớn, vừa khóc vừa kêu: “Cha hư… Ca ca, muốn ca ca…”
Hình ảnh đến đây đột ngột im bặt.
Cố Tích Cửu ngẩn người trong khoảnh khắc, sau khi nàng xuyên qua nhập vào người khác, ký ức của nguyên chủ quả thật đã bị nàng hấp thu, nhưng đó là trên cơ sở nguyên thân kia, hiện tại thân thể này của nàng là người nhân bản do Long Phạn tạo ra, làm sao lại có ký ức của nguyên chủ xuất hiện?
Chẳng lẽ hồn phách của nguyên chủ và nàng đã hoàn toàn dung hợp?
Nàng nhất thời có chút ngây ngốc, đến cả La Triển Vũ nói gì với nàng cũng không nghe được.
La Triển Vũ lại hỏi một lần: “Tích Cửu, công phu và y thuật của muội đều học từ ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play