Cổ Tích Tích cứng đờ, ở Tướng Quân phủ, nàng bắt mạch cho Cố Tích Cửu chủ yếu là vì nghi ngờ thân phận của đối phương, muốn dò xem trên người nàng có linh lực hay không. Bởi vậy nàng lấy cớ xem xét nguyên nhân bệnh, kỳ thực nàng căn bản không nghiêm túc xem xét, chỉ thấy vết đỏ trên mặt đối phương giống bớt nên vội vàng đưa ra kết luận này.
Hiện tại nghe Cố Tích Cửu nhắc đến chuyện này, lòng nàng giật thót, không nhịn được nhìn lại mặt Cố Tích Cửu, đúng là bớt mà!
Nàng ngẩng đầu: “Tự nhiên là có, vết bớt này của ngươi vốn dĩ là bẩm sinh!”
Cố Tích Cửu cười nhẹ: “Vậy ngươi có biết vết bớt này của ta mọc ra từ khi nào không?”
Cổ Tích Tích sững sờ, nàng hiểu biết về Cố Tích Cửu cực kỳ ít ỏi. Với thân phận của nàng, tự nhiên cũng chẳng thèm bận tâm tìm hiểu một nữ nhi tướng quân, huống chi đối phương còn là một phế vật?
Nàng hiểu biết về Cố Tích Cửu chỉ giới hạn ở hai điểm: xấu xí và phế vật, ngoài ra không hề biết gì thêm.
Nàng chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm mà suy đoán: “Hẳn là sinh ra đã mang theo.”
Lời đáp này vừa thốt ra, nàng liền thấy có người lắc đầu, hơn nữa số người lắc đầu không hề ít…
Lòng nàng giật thót, lại bổ sung: “Bớt cũng như vậy, thường thì sinh ra đã có, nhưng cũng có loại hậu thiên hình thành, chẳng qua lúc đầu rất nhạt, gần như không nhìn ra, sau này mới từ từ đậm thêm mà thôi.” Lời giải thích này của nàng vô cùng xảo quyệt, chừa cho mình một đường lui.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play