Cố Tích Cửu khẽ cau mày, nàng đã ra ngoài hơn một canh giờ, nàng còn phải trở về chứng minh sự trong sạch của mình, không thể chần chừ lâu ở đây. Mắt thấy người hầu đã nhặt được hơn nửa số xà cừ châu đầy đài, cũng đủ dùng cho nàng, nàng thân hình hơi lóe lên, trực tiếp vọt đến trước mặt thị vệ kia: "Đa tạ, số này cho ta là đủ rồi, số còn lại coi như thưởng cho ngươi."
Nàng cầm số xà cừ châu trong tay hắn, rào một tiếng đổ vào túi trữ vật của mình...
"Cô nương, ngài không hát cũng được, tại hạ có thể may mắn kết giao bằng hữu với ngài không?" Lam Phỉ vẫn chưa từ bỏ ý định, lại tiến đến.
Cố Tích Cửu ngẩng mắt, còn chưa kịp nói chuyện, cách đó không xa bỗng nhiên vang lên hai tiếng cầm vang "tranh tranh!", tiếng đàn như xé rách bạch, chấn động lòng người. Theo tiếng đàn mà đến còn có một giọng nói từ tính trong trẻo như suối chảy: "Không thể!"
Mọi người ngẩng đầu, nhìn theo tiếng nói, thấy trên cột cờ cách đó không xa có một người đứng phiêu diêu. Một thân y phục màu trắng ngà bay phất phới theo gió, trong lòng ôm một cây đàn. Dáng người tuấn tú cao ráo, trên mặt đeo mặt nạ, chính là Đế Phất Y.
"Hoàng tiên sinh!"
"Trời ơi, là Hoàng tiên sinh!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT