Chàng ta có chất giọng nam trung âm, trong trẻo, trầm hùng, du dương, như gió thổi qua sóng biển, từng đợt vỗ về bờ cát, bắn tung bọt sóng trắng xóa. Những người nghe dưới đài hoàn toàn quên mình, ai nấy nín thở, sợ rằng một tiếng thở mạnh cũng có thể làm gián đoạn tiếng trời diệu vợi đó. Tiếng cổ cầm ở hậu đài làm nhạc đệm, vận cầm từ từ, hòa cùng tiếng ca của chàng ta lại càng thêm sức mạnh.
Một khúc ca kết thúc, vạn người reo hò. Vô số xà cừ châu như mưa đá đổ xuống đài. Thiếu niên kia rõ ràng có công phu, chàng ta đứng bất động tại chỗ, dù xà cừ châu rơi đầy trời nhưng không một viên nào chạm vào người chàng.
Cố Tích Cửu đứng khá gần phía trước, những người xung quanh nàng như phát điên mà hò hét tên Lam Phỉ, điên cuồng ném tiền. Còn Cố Tích Cửu vì không có tiền nên chỉ đứng xem, vỗ tay tượng trưng hai cái.
Vì sự cuồng nhiệt của những người xung quanh, sự bình tĩnh của Cố Tích Cửu lại trở nên khác biệt. Vị ca giả Lam Phỉ vốn dĩ khuôn mặt trầm tĩnh nhìn mọi thứ, dù bao nhiêu tiền ném xuống, lông mày chàng ta cũng không hề nhúc nhích, khí độ thong dong, bình tĩnh như núi.
Bỗng nhiên, ánh mắt chàng ta dừng lại trên người Cố Tích Cửu. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Cố Tích Cửu thoải mái, hào phóng đối diện, khóe môi khẽ cong, thân thiện cười với chàng ta. Lam Phỉ khẽ động đuôi lông mày, giơ tay làm một động tác, mọi người xung quanh lập tức yên lặng.
"Vị cô nương kia..." Lam Phỉ bỗng mở lời: "Phải chăng không hài lòng với khúc ca của Lam mỗ?" Giọng nói của chàng ta cũng cực kỳ trong trẻo, trong suốt, từ tính như ngọc thạch va vào nhau.
Cố Tích Cửu nhìn trái nhìn phải, sau đó chỉ tay vào mình: "Các hạ hỏi ta sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT