Thương Khung Ngọc “bá” một tiếng từ trong quan tài thủy tinh bay ra, vây quanh Cố Tích Cửu xoay một vòng lớn, sau đó nó lại bay trở về, một lần nữa quấn trên cổ tay khối thân thể kia, rồi lại lóe lên, phát ra ánh sáng chói mắt hơn cả cầu vồng.
Cố Tích Cửu: “…”
Mới hơn mười ngày không gặp, thứ này đã kiêu ngạo đến vậy.
Chẳng lẽ nó đang ghen tị?
Cố Tích Cửu quyết định tạm thời không để ý đến nó, ánh mắt dừng lại ở chiếc vòng nhân duyên kia, khẽ khựng lại.
Chiếc vòng nhân duyên ban đầu thật xinh đẹp, trong suốt ẩm ướt, giống phỉ thúy tử la lan, giờ đây lại xám xịt như một cục đá.
Cố Tích Cửu vẫn luôn rất quý chiếc vòng tay này, đeo cũng đặc biệt cẩn thận, sợ va chạm. Nếu không phải không thể tháo ra, nàng đã sớm cất nó ở nơi quan trọng nhất. Giờ nhìn thấy nó biến thành như vậy tự nhiên rất đau lòng, thế là nàng hỏi Thương Khung Ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play