Ban đầu vết thương của hắn đau đến khó chịu, nhưng chạm tay nhỏ của nàng lại kỳ lạ làm giảm bớt những cơn đau đó, hoặc có lẽ hắn đã trực tiếp bỏ qua chúng.
Những nơi nàng chạm vào có cảm giác ngứa nhẹ từ xương tủy trào ra, khiến cơ thể hắn cuối cùng có một vài biến đổi, đôi mắt ngày càng sâu thẳm...
Cố Tích Cửu là một danh y giỏi, nàng cực kỳ chuyên tâm khi chữa bệnh, nên không để ý tới ánh mắt của Đế Phất Y, mọi sự chú ý đều dồn vào những vết thương.
Vết thương ở bụng hắn là vết rách, không nhỏ, tốt nhất là khâu lại một chút thì mới nhanh lành được. Nàng từ trên người lấy ra kim chỉ phẫu thuật, thuốc tê...
Những thứ này đều là từ phòng thí nghiệm của Long Phạn mà nàng "thuận tay" lấy được. Lúc đó nàng đang trong trạng thái mất trí nhớ, chơi ở chỗ Long Phạn, nhìn thấy mấy thứ này sau, trong tiềm thức cảm thấy chúng hữu dụng, nên nàng liền xin Long Phạn. Biểu cảm của Long Phạn lúc đó rất phức tạp, nhìn nàng vài lần, nhàn nhạt nói vài câu 'mấy thứ này không phải đồ chơi, ngươi không cần nghịch cái này', sau đó đưa nàng mấy thứ trang sức rồi đuổi nàng đi.
Ai ngờ Cố Tích Cửu là kiểu người một khi muốn cái gì thì sẽ tìm cách có được nó. Nàng lúc đó đã đi rồi, sau này cũng không xin nữa, vì nàng trực tiếp "không cáo mà lấy"...
Bây giờ xem ra lại đúng lúc dùng đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play