Mọi người: “...”
Máu tươi từ ngực Mặc Chiếu vẫn tuôn trào, ngay cả khóe môi cũng tràn ra huyết dịch. Thân hình hắn hơi chấn động, từ vết thương trước ngực hắn bắn ra một cây kim trâm sắc nhọn dính máu, “đinh” một tiếng rơi xuống đất. Rất hiển nhiên, Cố Tích Cửu vừa rồi ám toán hắn chính là bằng cây trâm này. Cây trâm dài chừng nửa thước, trực tiếp xuyên thủng trái tim hắn, khiến sắc mặt hắn tái nhợt một mảng.
Người bình thường trúng một đòn này sẽ mất mạng ngay, nhưng Mặc Chiếu dù sao cũng không phải người thường, hắn vẫn có thể đứng vững, còn có thể nói chuyện: “Cố Tích Cửu, hóa ra nàng vẫn luôn giả vờ mất trí nhớ! Cây kim trâm này... từ đâu ra?”
Mặc Chiếu cực kỳ đa nghi, dù làm gì cũng thích phòng ngừa rủi ro, cho nên dù biết rõ Cố Tích Cửu đã mất trí nhớ, lòng tràn đầy là hắn, hắn cũng không muốn trên người nàng có bất kỳ binh khí linh tinh nào. Lần thành thân này, phượng quan nàng đội tuy xa hoa lộng lẫy, nhưng trên đó đều là chuỗi ngọc, căn bản không có vật sắc nhọn, ngay cả chiếc trâm cài tóc dài nửa tấc cũng không có, càng đừng nói cây trâm dài gần nửa thước này.
Cố Tích Cửu nhướng mày cười, không trả lời, nàng không có nghĩa vụ phải giải thích nghi hoặc cho hắn. Nàng thật ra vừa tỉnh giấc sáng nay đã khôi phục ký ức, sau đó lập tức quyết định tương kế tựu kế. Khi nàng vướng ngã vào người thị nữ kia, nhân cơ hội sờ trộm cây trâm trên đầu nàng ta. Thị nữ kia thích cài trâm, trên đầu cắm bốn năm cây, thiếu một cây nàng ta căn bản không phát hiện.
Ánh mắt Mặc Chiếu lại chuyển sang Đế Phất Y: “Trên người ngươi rõ ràng vẫn còn hai đạo tiêu linh khóa...”
Đế Phất Y mỉm cười: “Ngươi nhìn xem vật chui vào lòng bàn tay ngươi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play