Ánh mắt Đế Phất Y dừng lại trên người Cố Tích Cửu, đáy mắt dường như có đau đớn và bất đắc dĩ thoáng hiện. Đêm qua hắn nỗ lực cả đêm, nhưng vẫn không cách nào nhập mộng của nàng. Hắn vốn dĩ khá tự tin có thể khiến nàng khôi phục toàn bộ ký ức trong đêm qua, nào ngờ...
Ánh mắt Cố Tích Cửu lướt nhẹ qua người hắn, khóe môi khẽ nhếch, không có biểu hiện gì. Mặc Chiếu nắm tay nàng lại gần Đế Phất Y hai bước: “Tích Cửu, nàng có lời gì muốn nói với hắn không?”
Cố Tích Cửu dường như có chút bất mãn: “Ta với hắn có gì để nói chứ? Hắn rốt cuộc là tù nhân của huynh hay là khách quý?” “Hắn là tù nhân, nhưng hôm nay coi như là khách quý.” Mặc Chiếu mỉm cười.
Cố Tích Cửu mím môi, nhìn Mặc Chiếu: “Chiếu ca ca, ta nghe nói bình thường bá tánh thành thân đều có vô số khách khứa đầy nhà, vô cùng náo nhiệt, vui vẻ. Huynh là Tôn chủ, thân phận tôn quý hơn những bá tánh bình thường kia nhiều, nhưng khách khứa lại ít, vì sao không cho nhiều người hơn đến tham gia hôn lễ của chúng ta?”
Những lời này hỏi vừa ngây thơ lại vừa sắc bén, Mặc Chiếu hơi dừng lại một chút, nhàn nhạt nói: “Hôn lễ của bổn tôn há là những loài kiến hôi đó có thể tham dự? Chỉ có người đạt đến cấp bậc mới có thể đến...”
Mỗi ngày ở trong địa cung này, luôn lo sợ gián điệp bên ngoài trà trộn vào. Đến một nhạc nương cũng phải thẩm vấn vài ngày, điều tra cả tám đời tổ tông người ta, trong tình huống này làm sao người ngoài có thể vào được? Đừng nói người ngoài, ngay cả thuộc hạ ở các căn cứ khác cũng không dám đến...
Bên cạnh Long Phạn không nói gì, nhưng trong lòng lại lạnh lùng châm chọc. Cố Tích Cửu dường như có chút tiếc nuối, ánh mắt nàng dừng lại trên người Đế Phất Y: “Hắn là người duy nhất đủ cấp bậc sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT