“Cố cô nương, Cố cô nương...” “Cố cô nương, ngài tỉnh tỉnh...” “Cố cô nương, hôm nay là ngày đại hỉ của ngài và Tôn chủ, đến lúc phải chuẩn bị rồi, ngài tỉnh tỉnh, nên rời giường.”
Trong khuê phòng của Cố Tích Cửu, bốn thị nữ bước vào. Họ mang theo phượng quan và khăn choàng vai, định gọi Cố Tích Cửu dậy trang điểm. Nào ngờ vị Cố cô nương này hôm nay như thần ngủ đầu thai, dù gọi thế nào cũng không tỉnh.
Bốn thị nữ nhìn nhau, vị Cố cô nương này rốt cuộc làm sao vậy? Hôn mê ư? Các nàng đành phải cấp tốc phái một người đi mời Long Phạn đại phu.
Long Phạn đến rất nhanh, phía sau hắn còn có Mặc Chiếu... Các thị nữ hơi sửng sốt. Theo lý mà nói, vào ngày này, tân nương chưa trang điểm thì không được phép tân lang thăm. Bất quá, Tôn chủ đã đến, mọi người cũng không dám nói gì.
Hai người đi đến trước giường, thấy Cố Tích Cửu đang ngủ say, gương mặt xinh đẹp lúc đỏ lúc trắng, hơi thở trầm ổn, đúng là bộ dạng ngủ vùi. Long Phạn định giơ tay lay nàng, nhưng bị Mặc Chiếu liếc mắt một cái, liền lùi lại một bước, nhường chỗ.
Mặc Chiếu gọi Cố Tích Cửu hai tiếng, quả nhiên nàng không hề phản ứng. Hắn cau mày, dứt khoát nắm lấy tay nàng, định dùng linh lực xông thẳng vào để đánh thức nàng. Nào ngờ linh lực còn chưa truyền qua, thân thể Cố Tích Cửu chợt giật mình, lông mi run rẩy, cuối cùng mở mắt.
Trời đất ơi, nàng cuối cùng cũng tỉnh! Các thị nữ đều thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt Mặc Chiếu và Cố Tích Cửu chạm nhau. Đôi mắt nàng đen như mực, như đàm sâu thẳm, chợt tỉnh giấc có vẻ hơi mơ màng. Hai người đối mặt một lúc, con ngươi Cố Tích Cửu lóe lên một tia kinh ngạc: “Chiếu ca ca, huynh đây là?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play